Thứ Bảy, 20 tháng 1, 2018
RU NGANG
Ru Ngang
Khôn ngoan ru tỉnh dại khờ
Trăng rằm an ủi nét mờ trăng lu
Mùa ru vàng mắt lá thu
Vai mình mình vỗ,mình ru trắng mình
Cưu mang mãi bóng vô hình
Bạc đầu mà bóng cố tình vẫn đen
Người sang đổ,bóng cũng hèn
Thân vùi dưới cỏ bóng trên miệng đời
Ngày loang khúc xạ khóc cười
Đêm chình chịch bóng đè người chiêm bao
Kẻ lùn đứng cạnh người cao
Tròn trưa ai biết bóng nào dài hơn
Bấm tay nhẩm đếm nguồn cơn
Bán mình làm vốn đi buôn bóng người
Ráng chiều nhập nhoạng chơi vơi
Bóng lờ mờ dáng ma trơi hiện hình .
Tác giả Văn Thùy
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét