Thứ Tư, 7 tháng 2, 2018

SƠN NỮ




SƠN NỮ
Nắng thêu ngực áo rung rinh
Cỏ khâu gấu váy đá rình hôn chân
Lên nương cao xuống suối gần
Sau lưng gùi nặng mấy phần tiếng chim
Đi nương trời vẫn lim dim
Chân về em trót dẫm chìm chiều sương
Hôm nào em lại đi nương
Tôi làm cỏ móc đón đường rình khâu

Văn Thùy thủ bút

KHÔNG ĐỀ


KHÔNG ĐỀ

Người ta đi lấy chồng gần
Đêm qua gà gáy bốn lần canh ba

Tại em cứ kén chồng xa
Ngày nào chiều cũng doãng ra mấy chiều
Lỡ duyên là tại mỏng yêu
Vô duyên bởi nói ngắn điều dài lâu

Văn Thùy thủ bút

HƯƠNG SẮC THÁi NGUYÊN



HƯƠNG SẮC THÁI NGUYÊN

Tay xuân hái búp nắng hè
Rẽ ngôi lá lệch nương chè Tân Cương
Lá non lưng cõng hạt sương
Chè xao đầu bản cuối đường  thơm lây
Người góc bể ghé chốn này
Nửa say Sơn Nữ nửa ngây ngất trà
Đồi khum bát úp nắng tà
Tiếng đàn tính đội mái nhà bay lên
Nhớ câu "chè Thái gái Tuyên"
Bỏ bùa búp móc câu quên lối về
Giọng xanh lơ lớ nước chè
Tuổi hơ hớ nắng bốn bề xôn xao
Người xuôi lên tự vùng nào
Nghiện chè lưỡi nhắc rẽ vào Thái Nguyên
Ai lên mỏ sắt thì lên
Đừng quên giai điệu hát then cùng trà
Búp non chẳng lẫn lá già
Xao quăn mấy cái cột nhà cũng thơm

Văn Thùy Thủ bút